Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

RIP MARIA, THÂN MẪU BẠN ĐỒNG MÔN PHẠM VĂN TIẾN

RIP MARIA
Thân mẫu đồng môn PHẠM VĂN TIẾN ( 102.E QT +768/DD)

Trong niềm tin vào sự Phục Sinh của Chúa Giêsu Kitô, chúng tôi những người bạn đồng môn của Anh Tiến cùng nghiêng mình đốt nén nhang trầm dâng lên Thiên Chúa lời nguyện xin tha thiết xin sớm đưa linh hồn Cụ Bà Maria PHẠM THỊ VÒNG về hưởng nhan Thánh Chúa.
Khóc Mẹ Bạn Văn Tiến 10B72 
Mẹ ơi, Chúng con nhớ năm xưa Mẹ dạy rằng 
“Sinh thành Đông hải khoát
Dưỡng dục Thái sơn cao”
Chúng con, những người bạn đồng môn bốn mươi năm xưa cùng với con của Mẹ là Văn Tiến cùng chung mái trường, chung chí hướng : 
“Trống tràng thành lung lay bóng nguyệt,
 Khói cam tuyền mờ mịt thức mây
Thuở trời đất nổi cơn gió bụi
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên,
Ngày chúng con ra đi, chắc lòng Mẹ như muối xát kim châm, chúng con đành gạt nước mắt chia ly. Mẹ đã nuôi dưỡng thể xác và tâm hồn chúng con bằng cả một đời tươi trẻ và thanh xuân của Mẹ cho cuộc đời của chúng con. Những thể xác ấy và những tâm hồn ấy lúc đầu còn rất thơ dại, Mẹ đã dành cả cuộc đời mình và mồ hôi nước mắt để nuôi nấng, giáo dục cho chúng con khôn lớn, trưởng thành. Nay tổ quốc cần, Mẹ dâng tặng chúng con cho quê hương đất nước……
Tưởng rằng đất nước tàn cuộc chiến quê hương thôi không khói lửa, Mẹ con trùng phùng xây dựng cuộc sống tương lai. Ai nào ngờ, Mẹ lại đành gạt nước mắt xa con và chia tay lần nữa. Cuộc chia ly nào không có buồn và nước mắt.
 Mẹ Ơi. Chia ly cuộc sống tạm nơi xứ người xa tiếng hát ầu ơ ví dầu…, xa tháng ngày nhung nhớ bờ vai gầy lặn lội vẫn lặn lội nuôi đàn con, đàn cháu.. 
Mẹ ơi!!! 
Tháng năm……..qua đi, Mẹ ngày càng gầy yếu đi để chúng con và đàn cháu ngày càng lớn lên khỏe mạnh; máu thịt của chúng con bây giờ chính là máu thịt của Mẹ. Công lao sinh thành dưỡng dục của Mẹ thật rộng như biển Đông, cao hơn núi Thái. Lòng chúng con buồn Mẹ ơi ! Vẫn biết rằng “Sống là gởi, thác là về ”, nhưng mất mát người Mẹ luôn trống trải trong lòng Văn Tiến và gia đình Anh, cả chúng con những bạn đồng môn đã cùng nắm tay nhau bốn mươi năm xưa nay lại gặp nhau trong hoàn cảnh này; Mẹ đã nối kết chúng con nắm chặt bàn tay, thương nhớ vơi đầy…Ai ngờ chưa đầy gang tấc,  Mẹ đã xa rời chúng con, và bây giờ chính lại là nước mắt của những người con thương nhớ Mẹ, khổ đau, bối rối trăm bề. Thương nhớ Mẹ ơi!!!...
Nhưng Mẹ ơi, trong niềm tin vào sự Phục sinh của Chúa Giêsu Kitô, chúng con biết rằng Mẹ chỉ tạm chia tay chúng con và Mẹ lại một lần nữa lo toan về cuộc sống tương lai cho chúng con nơi Thiên Đàng Vĩnh phúc. 
Mẹ ơi! Mẹ nhớ và cầu nguyện cho chúng con . 
Chúng con xin tạm biệt Mẹ.
Xin hãy lau khô những giọt nước mắt của chúng con và hãy tha thứ, cầu nguyện cho nhau để biến giọt nước mắt đau thương thành những lời kinh nguyện sớm chiều cho hương hồn Mẹ …
Chúng tôi xin chân thành chia buồn với người bạn đồng môn và gia đình. 

Không có nhận xét nào: